***
Trong
tác phẩm “Những cành đào” của Ấn Độ cổ đại nói rằng: “Nhu cầu của tâm hồn sinh
ra tình bạn, nhu cầu của trí tuệ sinh ra lòng kính trọng, nhu cầu của thể xác
sinh ra sự ham muốn. Cả ba nhu cầu này sinh ra tình yêu chân chính”.
Ta
hãy nâng cốc chúc mừng cho ta luôn có những nhu cầu này, để ta luôn luôn yêu và
được người yêu lại!
***
Ngày
xưa ở Hy Lạp cổ đại có bốn nhà triết học: Thales, Anaximenes, Heraclitus và một
người nữa mà tôi quên mất tên. Suốt đời họ đi tranh cãi với nhau về chuyện chất
gì có trước tiên. Thales nói rằng đó là nước, Anaximenes thì khẳng định là
không khí, Heraclitus thì tin chắc đấy là lửa, còn người thứ tư cho rằng đấy là
đất.
Chúng
ta cùng nâng cốc, mặc cho các nhà triết học tranh cãi, ta hãy chúc cho chất thứ
năm, mà nếu thiếu nó thì đã chẳng có ta… Chúc tình yêu!
***
Người
ta ném một con chó vào chuồng con sư tử. Sư tử muốn ăn thịt chó ngay nhưng nghĩ
bụng: trước khi ăn thịt hãy đùa một chút. Đùa với nhau, thế rồi yêu nhau lúc
nào không biết. Từ đó cả chó và sư tử sống với nhau hòa hợp.
Ta
hãy nâng cốc chúc cho cái nhìn đầu tiên có thể làm nên những điều kỳ diệu!
***
“Dù
khoa học có phát triển đến đâu, tình yêu vẫn mãi là nghệ thuật; dù thiên thần
có lên cao đến đâu, tình yêu vẫn luôn luôn có đôi cánh mạnh mẽ hơn đôi cánh của
thiên thần. Dù tiền bạc và công danh có làm cho con người hạnh phúc đến đâu thì
niềm vui lớn nhất của cuộc đời vẫn mãi mãi là niềm vui do tình yêu mang lại” –
Paolo Mantegazza viết về tình yêu như thế đấy!
Chúng
ta hãy cạn chén để chúc cho những điều kỳ diệu của tình yêu!
***
Thi
sĩ Boris Pasternak có những câu thơ thần kỳ:
Yêu
người khác - cây thập ác nặng nề
Em
tuyệt vời, không quanh co khúc khuỷu
Và
điều bí ẩn của vẻ đẹp kia
Lời
giải đáp tìm ra, anh xin chịu!
Anh
cố gắng tìm ra lời giải đáp “điều bí ẩn của vẻ đẹp kia” nhưng chỉ hoài công. Và
bởi thế anh chỉ biết nói rằng: anh yêu em!
***
Nhà
thơ Xuân Diệu viết:
Anh
chỉ có một tình yêu thứ nhất
Anh
cho em cùng với một lá thư
Em
không lấy, và tình anh đã mất
Tình
đã cho không lấy lại bao giờ!
Tình
đã cho, tất nhiên, không bao giờ lấy lại, bởi như lời Đức Chúa Giê-su đã dạy:
“Cái nhận về là cái mất đi, còn cái đem cho đi sẽ còn lại mãi”.
***
Đôi
trai gái yêu nhau ghé vào một nhà hàng để ăn trưa. Họ quên gọi món ăn mà chỉ
ngồi nhìn nhau đắm đuối một hồi lâu. Cuối cùng, chàng trai nói:
–
Em ngọt ngào quá, anh nhìn em đã no rồi!
–
Em cũng vậy!
Người
nhân viên phục vụ nãy giờ đứng trơ như tượng đá bên bàn bèn hắng giọng và hỏi:
–
Hai anh chị uống gì ạ?
Ta
nâng cốc chúc cho ta luôn có cái để mà ăn, còn uống thì ta sẽ tự tìm lấy!
***
Trong
lá thư thứ nhất của Thánh Giăng có đoạn:
Trong
tình yêu không có sợ hãi, nhưng
Tình
trọn vẹn sẽ xua đi nỗi sợ
Bởi
vì sợ hãi chính là đau khổ
Kẻ
nhát gan không trọn vẹn trong tình.
Chúng
ta hãy nâng cốc chúc mừng cho chúc cho tình trọn vẹn!
***
Nhà
thơ Hồ Dzếnh có câu thơ:
Đời
mất vui khi đã vẹn câu thề
Tình
chỉ đẹp khi hãy còn dang dở.
Ta
hãy nâng cốc chúc cho tình vẫn đẹp không chỉ có lúc dở dang và chúc cho đời vẫn
vui dù cả khi câu thề đã vẹn! Chúc tình yêu!
***
Ở
một thành phố xa lạ, có người hỏi một đôi trai gái:
–
Bằng ngôn ngữ của các bạn, lời “anh yêu em” sẽ nói như thế nào?
Chàng
trai ôm cô gái vào lòng, đằm thắm hôn cô gái và sau đó, trả lời:
–
Người ta nói về tình yêu bằng cách như vậy theo ngôn ngữ của chúng tôi.
Chúng
ta nâng cốc chúc tình yêu không cần lời nói!
***
Nhà
văn Paolo Mantegazza viết: “Trên bước đường nghiên cứu ta tìm ra một qui luật
của tình yêu, qui luật này điều khiển quá trình nhân giống, hay như người ta
thường gọi, là tình yêu thể xác. Tôi nghĩ rằng tình yêu có một chức năng duy
nhất, mà để cho dễ hiểu, không nên đem chia ra từng bộ phận rồi một phần gửi
đến phòng thí nghiệm của nhà nhân chủng học, còn phần kia để lại phòng làm việc
của nhà triết học.
Tình
yêu sinh ra từ bản năng của động vật cho đến những lĩnh vực của siêu nhiên. Có
thể không có bộ phận nào của tâm lý học có sự phân cấp rộng như vậy giữa hai
luồng vừa xa cách, vừa đối lập với nhau. Hãy so sánh tình yêu của một người đàn
ông Australia dùng gậy đánh người phụ nữ nào gặp đầu tiên để chiếm đoạt người
này và tình yêu mãnh liệt của người phụ nữ mọi rợ ở Bắc Mỹ đã mời bốn mươi
chinh phu làm chồng mình trong một đêm; tình yêu của người mục phu vùng
Apennines yêu một con dê cái và Heinrich Heine trước khi chết đã yêu cầu đưa
ông đến bảo tàng Louvre để lần cuối cùng được ngắm nhìn tượng nữ thần tình yêu
và sắc đẹp La Venus de Milo, – và các bạn sẽ chỉ có một khái niệm mơ hồ về
những giới hạn của sự say mê cuồng nhiệt, say mê mãnh liệt, say mê ám ảnh và
bám riết được gọi là tình yêu”.
Chúng
ta hãy nâng cốc chúc mừng tình yêu!
***
Nhà
thơ Innokenty Annensky có mấy câu thơ:
Em
đến đây với giọng nói đượm buồn
Bởi
vì em dịu dàng trong sáng quá
Bởi
vì trao em cho anh từng hứa
Ánh
trăng vàng và tím tử đinh hương...
Mỗi
khi bên bè bạn quây quần anh lại nhớ về giọng nói đượm buồn của người yêu dấu!
..
Ta
hãy uống mừng cho thơ ca của tình yêu!
***
Ta
nâng cốc chúc tình yêu! Vì
Thiếu
tình, có vẻ ta hờn giận
Nhưng
thiếu rượu mới là tai nạn
Tình
đến, tình đi…
Nhưng
uống rượu lúc nào cũng muốn.
***
Để
cho hồn tĩnh lặng
Rượu
hãy rót cho đầy
Hãy
uống rượu nồng say
Chúc
tình, chúc phụ nữ!
Tình
như căn bệnh dữ
Ai
càng sợ bệnh này
Càng
bị nó vồ ngay!
Ta
chúc cho trong suốt cuộc đời ta luôn có những trận dịch đuổi theo và chỉ dịch
tình yêu!
***
Nhà
văn Charles Dickens từng viết rằng: “Tình yêu là điều thú vị nhất và là điều dễ
tha thứ nhất trong tất cả những yếu điểm của con người”.
Ta
hãy luôn tha thứ cho mình và cho người khác vì cái điểm yếu này! Chúc tình yêu!
video
***
Một
nhà báo đi xuống xã viết bài nhìn thấy trước cửa ủy ban có ba ông già đang ngồi
trầm ngâm suy nghĩ.
–
Các cụ đang nghĩ điều gì thế ạ? – nhà báo hỏi.
–
Khi một đứa bé ra đời thì Ngọc Hoàng đi xuống trần gian. Nếu Ngài hôn đứa bé
vào trán thì sau này nó trở thành nhà bác học, nếu hôn vào môi – trở thành ca
sĩ, nếu hôn tay – thành họa sĩ, nếu hôn bàn chân – thành người khiêu vũ. Còn
chúng tôi cứ ngồi nghĩ ngợi không biết Ngọc Hoàng hôn ông chủ tịch của chúng
tôi vào chỗ nào?
Ta
hãy nâng cốc chúc cho những nụ hôn của trai gái hôn nhau làm tình yêu nảy nở!
***
Một
chàng trai quyết định hỏi ý kiến bố về chuyện cưới vợ. Ông bố lúc này đang ngồi
trầm ngâm suy nghĩ dưới gốc cây cổ thụ và dùng cành cây vẽ vật gì đó trên cát.
Chàng trai bước đến và nói:
–
Bố ơi, con cần lời khuyên của bố. Con làm quen với một cô gái rất xinh đẹp và
thùy mị, con muốn cưới cô ấy làm vợ.
Ông
bố không dứt khỏi những ý nghĩ của mình, lấy cành cây vẽ lên trên cát một con
số không.
–
Bố ơi con nghĩ rằng cô ấy sẽ là con dâu hiếu thảo.
Ông
bố vẫn không từ bỏ những ý nghĩ, rồi vẽ thêm một con số không.
–
Bố ơi, con nghĩ cô ấy là một người vợ rất đảm đang.
Vẫn
không thèm để ý, ông bố vòng thêm một con số không nữa.
Cuối
cùng chàng trai thất vọng kêu lên:
–
Nhưng mà chúng con yêu nhau bố ạ…
Khi
đó, người tộc trưởng – bố của chàng – ngước lên nhìn con trai và lấy cành cây
vẽ vào trước ba số không kia một con số 1.
***
Ta
hãy nâng cốc chúc cho những người mà ta đã yêu và những người đã yêu ta! Vì
thực ra, tình yêu không chết mà tình ở mãi cùng ta, biến ta thành những người
giàu có hơn, dịu dàng hơn và mạnh mẽ hơn… Chúc tình yêu!
***
Nhà
văn Paolo Mantegazza viết: “Bầu trời nước Ý sau những ngày u ám không trở nên
vẩn đục hơn hay bớt đi vẻ hùng tráng hơn, còn ở những quốc gia bầu trời muôn
thuở âm u, ở đó không có gió, không có mặt trời để làm nên màu thanh thiên và
sạch sẽ. Với tình yêu thì cũng thế. Nếu đó là tình yêu chân chính thì tình sẽ
chữa lành tất cả mọi vết thương, đốt lên ngọn lửa từ đống tro tàn, sưởi ấm cả
những tảng băng. Tình có thể một trăm lần ngủ yên và một trăm lần tỉnh giấc,
một trăm lần chết và bấy nhiêu lần như thế hồi sinh. Còn nếu như tình không có
khả năng làm nên những điều kỳ diệu như thế thì đấy chỉ là tình bạn, là ham mê
sắc dục chứ không phải tình yêu”.
Chúng
ta hãy nâng cốc chúc tình yêu với những khả năng kỳ diệu!
***
Nhà
ngữ văn Wilhelm Humboldt viết rằng: “Tình yêu mãi mãi nhiều hơn
lòng tin vào nó. Một câu nói thường xuyên: “Giá mà em biết được rằng anh yêu em
nhường ấy!” – mang trong mình một chân lý sâu sắc và vô tận”
Ta
hãy thường xuyên nói với người ta yêu những lời này! Chúc tình yêu!
***
Nhà
văn Nguyễn Huy Thiệp viết: “Bạn trẻ, bạn hãy yêu đi! Nó sẽ làm cho bạn hóa rồ
hóa dại, nó sẽ làm cho bạn tốt lên hoặc xấu đi thì tôi cũng chẳng biết nữa
nhưng tôi biết chắc chắn đó là một điều tuyệt vời nhất trên đời, đó là thứ giá
trị nhất trong mọi giá trị mà Thượng Đế ban cho con người… Tình yêu dạy cho ta
bước đi của hổ, của báo, cho ta sức mạnh của mãnh thú. Nó dạy ta sự giảo hoạt
của cáo, của rắn độc. Nó khiến ta nhân đạo hơn hoặc độc ác hơn…”
Chúng
ta hãy nâng cốc chúc tình yêu!
***
Nhà
thơ Rasul Gamzatov có bài thơ:
Anh
học đi để đi đến với em
Anh
học bay để tìm em bay đến
Anh
học nói cả trăm ngàn thứ tiếng
Để
bằng ngôn ngữ nào anh cũng nói "yêu em".
Ta
chúc cho tình yêu có khả năng làm nên những điều kì diệu!
***
Nhà
thơ Garcia Lorca viết:
Anh
sợ đánh mất điều kì diệu trắng trong
Đôi
mắt ướt của em chỉ còn im lặng
Anh
sợ, trong cái đêm này anh đã chẳng
Áp
mặt vào hơi thở của hoa hồng.
Anh
sợ rằng đống lá chết từ lâu
Lên
bờ bến bí huyền kia sẽ trải
Anh
không muốn mang theo mình cây trái
Nơi
giấu mình đau đớn những loài sâu.
Nếu
kho báu của anh em đã mang theo
Nếu
em là nỗi đau của anh, thì đừng thương xót nhé
Nếu,
thậm chí anh không còn đáng gọi là gì cả.
Thì
bông lúa của mất mát cuối cùng em đừng cắt bỏ
Và
hãy để trên dòng sông em rắc những chiếc lá vàng
Rụng
xuống từ mùa thu đã đi qua của anh.
Chúng
ta nâng cốc chúc cho những đôi mắt ướt kia nếu chỉ còn im lặng thì hãy cứ để
cho mùa thu sẽ rắc lên những chiếc lá vàng!
“Hãy
yêu anh, em phải yêu anh!…” Lời van xin khổ sở như thế của một chàng trai nói
với cô gái đã bỏ đi, còn các cô gái thì nói những lời này thường xuyên hơn nữa,
nhưng lời van xin này hầu như bất lực. Đòi hỏi ở tình yêu là sự điên rồ tột
bậc, cũng giống như đòi hỏi điều vô nghĩa ở thơ tình, cũng giống như đi tìm mùi
hương hoa hồng hay cái vỏ chanh giữa những tảng băng của hai vùng cực. Tuy
nhiên, tất cả những người đang yêu có quyền kêu lên buồn bã: “Anh không có
quyền lừa dối em như thế!” Thà dùng bàn tay đập vỡ chén tình cũng còn hơn đem
chất độc của sự dối lừa, cay đắng của sự hững hờ rót xuống” – nhà văn Paolo
Mantegazza khuyên những người đang yêu như vậy.
Chúng
ta nâng cốc chúc lời khuyên bổ ích này!
***
Một
nhà thơ nữ của Việt Nam
nào đó viết:
Tình
yêu gần quá mà sóng thì xô dạt
Chia
tay rồi mới biết đấy thực tình yêu.
Nữ
thi sĩ Mỹ Emily Dickinson cũng có bài thơ với một tình cảm tương tự:
Yêu
nước - những ai trong cơn khát
Quí
đất - người đang giữa đại dương
Vui
sướng, hân hoan - chỉ biết đến khi buồn
Ai
đang chiến đấu - kẻ yêu hòa bình nhất.
Còn
ta yêu - là khi tình đã mất
Khi
tuyết trắng trời ta lại nhớ về chim.
Ta
hãy nâng cốc chúc cho ta yêu không chỉ khi tình đã mất và nhớ về chim không chỉ
khi tuyết đã trắng trời!
***
Nhà
thơ Nicolai Nekrasov viết:
Con
tim đáng thương, tội nghiệp của ta
Ta
sợ đến một ngày mi mệt lử.
Mi
không thể tha thứ cho người ta
Nhưng
không yêu người ta mi không thể.
Chúng
ta hãy nâng cốc chúc cho trong cuộc đời ta sẽ không có những tình huống không
lối thoát như vậy!
***
Johann
Wolfgang von Goethe nói rằng: “Bằng một vài ngụm nhỏ từ chén tình chan chứa,
thiên nhiên đã bù lại tất cả những khó nhọc của đời”.
Chúng
ta nâng cốc chúc thứ tình cảm tuyệt vời – tình yêu!
***
“Tình
yêu – đó là kẻ làm bạc giả diệu huyền. Tình không chỉ thường xuyên biến những
đồng xu thành vàng tấm mà còn thỉnh thoảng biến vàng tấm thành những đồng xu”.
– Honore de Balzac từng cảnh báo như vậy. Mà Balzac là người rất sành sỏi trong
chuyện này.
Chúng
ta hãy nâng cốc chúc cho vàng của ta không bao giờ bị đem đổi thành những đồng
xu nhỏ nhặt!
***
Đức
Chúa Giê-su Christ dạy: “Hãy yêu kẻ thù của mình, làm ơn cho kẻ ghét mình, chúc
phước cho kẻ rủa mình và cầu nguyện cho kẻ sỉ nhục mình…” Nhà cải cách tôn giáo
Martin Luther cũng nói: “Bóng tối không thể xua được bóng tối – chỉ ánh sáng có
thể. Hận thù không đuổi được hận thù – chỉ tình yêu có thể”.
Chúng
ta hãy nâng cốc chúc tình yêu!
***
Chúng tôi xin nâng cốc chúc tình yêu cho bạn. Bạn hãy cứ vung phí
tình yêu bằng cả hai tay. Tình yêu là kho báu duy nhất ở cõi đời này càng lấy
đi thì kho báu này càng lớn. Tình yêu là thứ quà tặng mà bạn càng được nhận về
nếu bạn đem trao. Tình yêu là số vốn ban đầu mà càng chi tiêu càng thấy lớn.
Bạn hãy trao tặng, hãy xài hoang, hãy vung tình yêu lên bốn ngọn
gió hồng, hãy dốc cho túi cạn, hãy rót cho đầy chén, và ngày mai bạn sẽ có
nhiều hơn!
***
Nhà
thơ Igor Severianin viết:
Gặp
gỡ để rồi chia xa
Yêu
để mà không yêu nữa.
Ta
muốn cười lên hề hề
Ta
muốn khóc lên nức nở!
Thề
thốt để nuốt lời thề
Ước
mơ để rồi nguyền rủa...
Thật
khổ cho người hiểu ra
Tất
cả những trò vô bổ.
Ở
quê muốn lên thành phố
Ở
phố muốn về quê chơi
Đâu
đâu cũng gương mặt người
Mà
sao lòng lang dạ thú...
Sắc
đẹp thường hay quái gở
Quái
hình có vẻ đẹp xinh
Thường
có cao thượng đê hèn
Vô
tội cả điều ác dữ.
Làm
sao không khóc nức nở
Làm
sao không cười hề hề
Khi
nào có thể chia xa
Khi
nào thì không yêu nữa?
Chúng
ta hãy nâng cốc chúc cho những trò vô bổ trong cuộc đời, mặc dù, thiếu thì cũng
chẳng ai sống được!
***
“Bản
chất đích thực của tình yêu là chối bỏ nhận thức chính mình, quên mình trong
cái “tôi” khác, tuy vậy, trong sự để mất và lãng quên này tình tìm ra chính bản
thân mình như vốn có”. – Nhà triết học Hegel từng viết như vậy. Điều này có
nghĩa là, thiếu tình yêu thì ta không phải là ta.
Tôi
xin nâng cốc chúc mọi người luôn có được chính bản thân mình như vốn có!
***
Nhà
văn Lev Tolstoy chia tình yêu làm ba loại: tình yêu đẹp, tình yêu quên mình và
tình yêu hành động. “Những người thích tình yêu đẹp – nhà văn viết – rất ít
quan tâm đến sự đền đáp cũng như hoàn cảnh vì không có chút ảnh hưởng nào đến
sắc đẹp hay sự thích thú của tình cảm. Những người này thường thay đổi đối
tượng của tình yêu. Loại tình yêu thứ hai – là tình yêu quên mình, đó là sự hy
sinh vì người mình yêu mà không cần biết người yêu tốt lên hay xấu đi vì sự hy
sinh ấy. Loại tình yêu thứ ba là tình yêu hành động. Đó là sự khát khao thỏa
mãn tất cả những mong muốn, những nhu cầu, những thói đỏng đảnh, thậm chí cả
những tật xấu của người mình yêu”.
Tôi
đề nghị chúng ta nâng cốc chúc cho cả ba loại tình yêu nhưng không cần những
điểm xấu của nó. Chúc cho loại tình yêu thứ nhất – cùng với sự đáp lại. Chúc
cho loại thứ hai – cùng với sự chú ý đến người mình yêu. Chúc cho loại thứ ba –
không nên dung túng cho những tật xấu của người mình yêu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét