***
Có con chim sẻ ngồi bên đường run lập cập vì giá rét. Trên đường
có một con trâu đi qua, vẩy đuôi rồi trút một cục phân nóng hổi lên đầu con
chim sẻ. Được sưởi ấm, chim sẻ cảm thấy vui và kêu ríu rít. Một con mèo chạy
qua nghe thấy tiếng chim sẻ đã vồ lấy chim và ăn thịt…
Ta hãy nâng cốc và xin hãy cùng nhau nhớ một điều này: không phải
cứ ai làm cho mình bẩn đều là thù và không phải cứ ai kéo mình ra từ phân đều
là bạn! Còn nếu như đã trót sa vào phân rồi thì hãy ngồi im chứ đừng kêu lên
ríu rít!
***
Nhà vua ban lệnh cho một vị quan trong triều:
– Ngươi hãy đi tìm mua về đây cho ta một thứ đồ ăn ngọt ngào nhất
trên đời này.
Vị quan đi ra chợ mua một cái lưỡi. Nhà vua cảm thấy hài lòng với
món ăn này. Mấy ngày sau nhà vua lại ban lệnh mới:
– Ngươi hãy đi tìm mua về đây cho ta một thứ đồ ăn cay đắng nhất
trên đời.
Vị quan đi ra chợ và lại mua về một cái lưỡi.
– Ta cần món cay đắng nhất đời mà ngươi lại đi mua lưỡi. Tại sao
như vây?, – nhà vua hỏi.
– Tâu bệ hạ, trên đời này không có gì ngọt ngào hơn những lời nói
khôn ngoan và không có gì cay đắng hơn những lời nói dại dột. – Vị quan nọ giải
thích.
Tôi xin nâng cốc chúc tất cả chúng ta biết cách sử dụng cái lưỡi
của mình!
***
Có người đàn ông kết bạn với một con gấu. Một lần, người đàn ông
mời gấu đến nhà chơi, thết đãi gấu rất hậu hĩ. Khi ra về, người đàn ông hôn gấu
rồi bảo vợ cũng làm như vậy. Nhưng người vợ nhổ nước bọt và giận dữ nói:
– Em không thể chịu được những người khách hôi hám!
Dịp khác, người đàn ông đến thăm gấu. Nghĩ rằng khi về sẽ chặt
gánh củi nên mang theo một cái búa chặt củi. Gấu đón tiếp người đàn ông rất
thân mật và sau đấy nói với người đàn ông:
– Anh hãy chém tôi một nhát vào đầu!
Người đàn ông từ chối nhưng gấu cứ nằng nặc yêu cầu nên đã chém
một nhát vào đầu con gấu. Một tháng sau họ lại gặp nhau. Vết thương trên đầu
gấu đã lành lại. Gấu nói với người đàn ông:
– Anh thấy đấy, vết thương do búa chém vào đầu đã lành lại nhưng
vết thương trong lòng do lưỡi của vợ anh không thể nào lành được. Lưỡi không
chỉ gây ra vết thương mà còn giết chết!
Chúng ta nâng cốc để nhắc nhở nhau hãy cẩn thận với thứ này!
***
Nhà triết học cổ đại Sinope Diogenes nói rằng: “Người giàu có và
người có nhiều tiền là hai người hoàn toàn khác nhau. Thực ra, người giàu có là
người cảm thấy bằng lòng với những gì mình có”.
Ta hãy nâng cốc chúc cho sự giàu có của mình!
***
Một lần có hai người tranh luận với nhau về một vấn đề nhưng không
xác định được ai đúng ai sai. Họ bèn đến nhờ một vị giáo sư đứng ra làm trọng
tài. Vị giáo sư chăm chú lắng nghe người thứ nhất rồi nói:
– Vâng, anh hoàn toàn đúng!
Sau đó, lắng nghe người thứ hai xong, vị giáo sư nói:
– Đúng, anh nói đúng!
Khi đó, người vợ ngồi bên cạnh ghé tai nói với giáo sư rằng trong
một cuộc tranh cãi thì không thể có chuyện cả hai người đều đúng một lúc được.
Vị giáo sư lắng nghe vợ, suy nghĩ một lát rồi nói:
– Em cũng nói rất đúng!
Một người đi săn bẫy được một con gà rừng. Khi đem gà làm thịt thì
con gà này nói:
– Xin ngươi đừng giết ta! Ta sẽ dẫn gà cả khu rừng này về đây cho
ngươi tha hồ bẫy.
Người thợ săn nói:
– Ta giết mi… chỉ một mình mi… không phải vì ta đói mà vì mi phản
bội những người thân, bạn bè của mi!
Ta nâng cốc chúc chúng ta ít khi gặp phải cái từ vô cùng đáng sợ
là: sự phản bội, điều mà mọi thời đại không chỉ bạn bè mà cả kẻ thù đều khinh
bỉ!
***
Nếu anh đã làm điều gì đáng xấu hổ thì sau đấy dù có cầu nguyện
bao nhiêu điều đã làm cũng không quay trở lại.
Người đã làm cái điều đáng xấu hổ, nhiều năm sau bắt đầu hối hận
thì có khác nào một người muốn trả nợ theo giá vàng 5 năm về trước.
Nếu anh đã để cho cái ác làm những gì mà nó muốn, nếu đã cho nó tự
ý đi ra khỏi nhà thì không cần đánh vào cái nơi mà nó đã ngồi.
Nếu đã mất bò thì đừng lo làm chuồng nữa.
Ta hãy nâng cốc chúc cho hành động của mình không bao giờ bắt ta
hối hận về việc đã làm!
***
Có người nông dân sống ở một vùng quê. Một hôm người hàng xóm sang
mượn chiếc xẻng đào đất người này không cho. Một người khác mượn con dao chặt
củi cũng từ chối. Đứa con gái nhà nọ sang vay bơ gạo cũng từ chối luôn. Người
này nghĩ rằng: “Hàng xóm chỉ suốt ngày vay với mượn, ta vào rừng mở trại và
sống ở đó cho yên thân”. Nghĩ thế là làm. Sau một thời gian người này cần chiếc
kim khâu bao tải. Người này nhớ lại rằng nhà hàng xóm có chiếc kim này nhưng về
làng cũ thì rất xa xôi. Chỉ khi đó mới hiểu rằng mình trước đây đã làm không
phải…
Chúng ta hãy nâng cốc chúc cho chiếc kim khâu bao tải đã có thể
dạy cho người ta một bài học nhớ đời!
***
Hai bố con nhà nọ cưỡi một con trâu ra chợ bán. Ông bố cho thằng
con ngồi trên lưng trâu còn ông đi bộ. Trên đường họ gặp một ông già và ông già
nói:
– Sao bố già rồi thì đi bộ mà con khỏe mạnh lại ngồi lưng trâu?
Ông bố cho đứa con xuống đi bộ còn ông ngồi lên lưng trâu. Một lúc
sau gặp một tốp phụ nữ, một người nói:
– Chúng mày xem kìa, ông bố lực lưỡng thì ngồi trên trâu mà bắt
thằng con nhỏ chạy bộ.
Người đàn ông liền nhảy xuống cho trâu đi trước còn hai bố con đi
bộ theo sau. Đến một đoạn đường khác họ gặp mấy người đàn ông, một người trong
số họ nói với người đàn ông:
– Sao để trâu đi không mà hai bố con cuốc bộ cho nó khổ?
Thế là hai bố con cùng ngồi lên lưng trâu. Đi được một quãng đường
nữa, họ gặp mấy cô gái cười khúc khích bảo nhau:
– Tại sao hai người đàn ông ngồi trên một con trâu? Tội nghiệp con
trâu không thở được.
Cả hai bố con lặng lẽ nhảy xuống rồi lấy một bao cỏ chất lên lưng
trâu và nói với nhau:
– Có lẽ chỉ có thế thì mới hết những tiếng xì xào.
Chúng ta hãy nâng cốc chúc cho nhau đừng quan tâm đến miệng lưỡi
của người đời mà hãy tin tưởng đi theo con đường của mình!
***
Bất kỳ một cuộc chiến tranh nào, dù đẫm máu và kéo dài đến đâu thì
rồi cũng kết thúc bằng hòa bình. Có đáng để đi bắt đầu một cuộc chiến tranh,
nếu như kết cục ai ai cũng đều biết trước…
Ta hãy uống mừng cho tư duy sáng suốt!
***
Một vị khách người nước ngoài đi du lịch từ Bắc vào Nam bằng xe
hơi. Trên đường một cảnh sát giao thông dừng xe ông lại và nói:
– Anh đã vi phạm luật giao thông. Xin mời anh viết lời giải thích
bằng tiếng Việt và nộp phạt!
Người nước ngoài với vốn tiếng Việt ít ỏi cố gắng giải thích cho
người cảnh sát rằng ông ta không hề vi phạm luật giao thông, còn chuyện viết
lời giải thích bằng tiếng Việt thì ông ta xin chịu. Nhưng người cảnh sát tỏ vẻ
không hiểu ông nói gì. Thấy tình cảnh như vậy, người này bèn móc túi lấy tờ 50
đô la kẹp vào tờ giấy và đưa cho người cảnh sát giao thông.
– Thế mà anh cứ bảo rằng không biết viết!
Chúng ta cùng nâng cốc chúc cho ta luôn có tiền trong túi. Bởi vì
nếu có tiền thì ta dễ dàng giải thích bằng ngôn ngữ nào!
***
Một người nông dân trước khi chết muốn những đứa con của mình sẽ
là những người lao động chăm chỉ. Ông cho gọi ba đứa con trai và dặn: “Các con
ạ, trong một thuở ruộng bố có chôn một hũ vàng”. Ngay sau khi người này chết ba
thằng con liền đi đào toàn bộ ruộng nhà để tìm vàng. Hũ vàng không thấy đâu
nhưng mấy thuở ruộng được đào bới rất kĩ kia đã cho một vụ mùa bội thu.
Chúng ta uống chúc cho lao động – hũ vàng đích thực của con người!
***
Một góa phụ nhận được 100 nghìn franc tiền bảo hiểm tính mạng của
chồng. Người này vừa khóc nức nở vừa nói:
– Lạy Chúa! Con yêu Henry vô cùng! Con sẵn sàng trả một nửa số
tiền này nếu như anh ấy sống lại.
Chúng ta nâng cốc để cái quí giá nhất đời ta biết trân trọng không
chỉ sau khi đã mất!
***
Ngày trước có một người rất giàu. Đi trên đường ai ai cũng cúi
chào, hỏi han. Người giàu này nghĩ rằng thiên hạ rất kính trọng mình nên hễ ai
chào hỏi mình cũng mời đến nhà uống rượu. Và mọi người đều đến vui vẻ… Sau đó
người này bị phá sản, đến gạo cũng không đủ ăn. Đi ra đường chẳng có ai hỏi han
một tiếng. Người này nghĩ phải cho người đời biết tay, bèn đưa cả vợ con ra
nước ngoài. Gặp vận may, sau một thời gian buôn bán bỗng trở nên vô cùng giàu
có và quay trở về. Lại để ý thấy ai gặp mình cũng chào hỏi: “Anh dạo này sống
ra sao?” Người này chỉ nhà, ô-tô và lắc lắc cái vòng vàng đeo tay to bự nhưng
không còn mời một ai đến nhà như trước nữa.
***
Theo truyền thuyết của La Mã: một vị tướng có cô con gái xinh đẹp
tên là Tarpeia. Trong cuộc chiến tranh với người Sabina vị tướng này được giao
nhiệm vụ phòng thủ một pháo đài nhưng vua Sabina đã mua chuộc được cô con gái.
Vị vua này hứa sẽ tặng cho Tarpeia những dây lắc vàng mà những người lính của
Sabina đeo ở cánh tay trái. Nửa đêm Tarpeia mở cổng pháo đài cho quân giặc,
nhưng thay vì dây lắc vàng như đã hứa họ chỉ vứt cho Tarpeia những tấm khiên
sắt. Kết cục là vì tội phản bội, người La Mã đã ném Tarpeia xuống vực từ trên
vách núi đá.
Câu chuyện này để lại cho chúng ta những bài học: thứ nhất, chớ
bao giờ phản bội những người thân; thứ hai, nếu đã hợp đồng thì cần chi tiết và
chính xác từng điều khoản. Chúng ta hãy cạn chén chúc những điều này!
***
Một lái buôn đến trại nuôi bò nói với người chủ trại:
– Ông có thể bán cho tôi một con bò như tôi muốn không?
– Ông muốn kiểu gì tôi cũng chiều tất, bò của tôi có đủ loại –
người chủ trại trả lời.
– Thế thì ông bán cho tôi con bò không phải màu trắng, không phải
màu đen, không phải màu hung, không phải màu vàng mà cũng không loang lổ, và
con bò này không to mà không nhỏ.
– Được thôi – người chủ trại đồng ý – ngày mai ông đến lấy nhưng
mà không vào buổi sáng, không vào buổi chiều, không vào ban ngày, không vào ban
đêm, không giờ bình minh, không giờ hoàng hôn, không giờ chính ngọ.
Tôi xin nâng cốc chúc chúng ta luôn biết thứ gì mà ta muốn có!
***
Một lần có người hỏi con chim hoàng yến:
– Tiếng hót của họa mi và tiếng hót của mày khác nhau chỗ nào?
– Nói về tài nghệ thì như nhau – hoàng yến trả lời – nhưng ta có
một ưu thế so với họa mi là hót được trong lồng.
Chúng ta hãy nâng cốc chúc những con họa mi!
***
Có một huyền thoại cảm động về con chồn trắng thế này. Một lần có
người thợ săn nhìn thấy chồn đã tìm cách bao vây. Chồn có thể trốn thoát nhưng
vì trước mặt là vũng nước bẩn, thế là chồn đành chịu chết nhưng không muốn làm
bẩn bộ lông màu trắng của mình.
Chúng ta nâng cốc chúc phẩm hạnh, tiết trinh!
***
Một con cáo leo qua bờ giậu sợ ngã nên bấu vào bụi cây gai. Những
chiếc gai đâm vào da con cáo. Da cáo trách bụi gai:
– Người ta nhờ cậy đến mày mà mày đi hại người ta.
– Mày nhầm to, mày nghĩ rằng sẽ bấu víu vào tao mà tao thì đã quen
bám vào kẻ khác – bụi cây gai trả lời.
Chúng ta nâng cốc nhắc nhau đừng bao giờ nhờ vả những kẻ chỉ biết
hại người!
***
Một con báo leo lên một mỏm đồi rất cao. Con đại bàng nhìn thấy đã
sà cánh xuống mổ vào con báo rồi hất báo rơi xuống vực.
Chúng ta nâng cốc chúc để nếu ta lên được cao thì sẽ không có ai
mổ vào và không ai cưỡng bức được ta rơi xuống!
***
Một người bảo vệ ngồi trong bục gác buồn bã đuổi những con ruồi.
Một lần người này giơ tay chộp được một con ruồi biết nói.
– Anh đừng bóp chết tôi, tôi sẽ thực hiện những điều ước muốn của
anh!
– Ta muốn ở trên một hòn đảo không người giữa đại dương – người
bảo vệ nói.
– Đấy, anh đang ngồi trên hòn đảo giữa đại dương.
– Ta muốn có cô gái đẹp ngồi bên cạnh và một chai rượu.
– Có tất cả cho anh đấy.
– Còn bây giờ mi hãy làm cho ta không cần làm việc gì cả mà vẫn có
tiền.
Thế là người bảo vệ lại trở về ngồi trong bục gác đuổi ruồi.
Chúng ta nâng cốc chúc cho những điều mong ước không hiểu theo
nghĩa đen!
***
Vợ của con bọ cạp ốm rất nặng. Bọ cạp chạy đi kiếm thuốc nhưng
trên đường gặp một con sông. Bọ cạp hỏi nhờ con ễnh ương chở qua sông. Con ễnh
ương trả lời:
– Tao sợ mày cắn tao.
– Sao lại cắn mày nếu như tao cần qua sông lấy thuốc mang về cho
vợ ốm.
– Thôi được – ễnh ương đồng ý.
Bọ cạp ngồi lên lưng con ễnh ương bơi qua sông. Đến giữa sông bọ
cạp vẫn cắn vào ễnh ương.
– Mày làm gì thế? – ễnh ương gào lên – mày đã hứa là không cắn
tao!
– Biết làm sao được – bọ cạp đáp – bản tính tao nó thế.
Con ễnh ương chìm nghỉm. Bọ cạp cũng chìm và người vợ ốm ở nhà
cũng chết.
Chúng ta nâng cốc chúc tất cả mọi người có mặt ở đây không có bản
tính như con bọ cạp!
***
Một người rót mật vào chai để rơi xuống sàn nhà mấy giọt. Mấy con
ruồi liền đậu vào nhưng khi bị mật dính vào cánh, không thể bay lên thì mới
khóc: “Khổ thân ta quá! Chỉ vì chút ngọt ngào không lâu mà đành chịu chết”.
Chúng ta uống chúc cho ý thức chừng mực trong mọi lúc mọi nơi và
hãy nhớ đến gương những con ruồi vì lòng tham mà đành chịu chết!
***
Có một người nông dân nhặt được chiếc đồng hồ của ai đánh rơi.
Người này cả đời chưa hề thấy một vật gì như thế, ngắm nghía một hồi rồi đặt
bên tai thì nghe tiếng kêu tích tắc tích tắc. Người nông dân nghĩ rằng: bây giờ
nó nhỏ tí xíu mà đã kêu như thế thì khi nó to lên chắc là kêu như sấm sét. Thế
là người này đem đập vào hòn đá làm chiếc đồng hồ vỡ tan tành.
Chúng ta nâng cốc uống chúc cho sự văn minh!
***
Có một lần sư tử đi dạo trên bờ biển và gặp một con cá heo. Hai
con vật kết bạn và thỏa thuận với nhau: nếu một bên sự gì thì bên kia giúp đỡ.
Sau đó một thời gian, một hôm sư tử đánh nhau với một con bò mộng bèn gọi cá
heo giúp đỡ. Cá heo nghe thấy, bơi vào bờ nhưng không thể nhảy lên cạn. Sau khi
thắng được con bò mộng một cách chật vật, sư tử đã trách cá heo bội ước. Cá heo
nói với sư tử:
– Anh chớ trách gì tôi, trời sinh ra tôi chỉ bơi dưới nước thì làm
sao tôi lên cạn được.
Chúng ta chúc nhau biết cách lựa chọn đồng minh để có thể giúp
nhau lúc hoạn nạn!
***
Một con hoẵng nhìn thấy những người thợ săn vội vàng chui vào một
bụi nho. Khi những người thợ săn đi qua, hoẵng đã bứt lá nho ăn một cách thích
thú. Nhưng có một người thợ săn đi sau nhìn thấy đã giương cung bắn con hoẵng
bị thương. Khi bị bắt hoẵng đã kêu lên: “Thật đáng đời cho ta, bụi nho đã cứu
ta mà ta đã vặt trụi lá nho sau đó”.
Chúng ta hãy nâng cốc để luôn nhớ lấy ơn đền ơn, còn kẻ nào quên
ơn sẽ bị chính số phận mình trừng phạt!
***
Nhà triết học Soren Aabye Kierkegaard viết: “Sự không hoàn hảo của
con người là những mục đích của sự mong muốn luôn luôn trái ngược. Có thể đưa
ra muôn vàn dẫn chứng mà các nhà tâm lý học sẽ mãi đau đầu. Người bị chứng nghi
bệnh thì đặc biệt nhạy cảm với hài hước, kẻ ham mê sắc dục lại thích nói chuyện
hoa tình, kẻ phóng đãng thích nói về tiết trinh, kẻ hoài nghi lại thích nói về
tôn giáo. Quả đúng là vẻ thần thánh chỉ có thể nhận ra trong sự lỗi lầm”.
Chúng ta hãy cạn chén chúc cho sự thiếu hoàn hảo của mình!
***
Không biết có một người dạy thú nào đó đã lên mạng viết như thế
này: “Nếu bạn đối xử với chó như là chó, thì khi đó, chó sẽ đối xử với bạn như
người, còn nếu bạn coi chó như người thì chó sẽ coi bạn như là chó”.
Tôi đọc lại câu này ở đây, để biết đâu, chúng ta rút ra điều gì
đấy cho mình!
***
Shakespeare vĩ đại từng nói rằng: “Tên tuổi – đấy là kho báu vô
tận đối với đàn ông cũng như phụ nữ. Ai đó ăn cắp của tôi ví tiền – điều này
chẳng đáng gì… Nhưng ai đó ăn cắp tên tuổi của tôi – người ta chẳng giàu thêm
một chút nào mà tôi thì trở thành phá sản”.
Chúng ta nâng cốc chúc mừng những giá trị không luân chuyển!
***
Nhà giáo dục Booker Washington nói rằng: “Sự thành công không chỉ
đo bằng địa vị mà một người đạt được trong đời mà còn đo bằng những trở ngại
anh ta đã vượt qua để đạt được nó”.
Chúng ta nâng cốc chúc những người biết vượt qua những khó khăn
bước đầu để đạt được sự thành công!
***
Một người nông dân bán ngô luộc trước cửa ra vào một ngân hàng.
Ngô non nên người mua rất đông. Sau một thời gian ngắn người nông dân đã có một
số vốn kha khá. Có một người quen đến vay tiền và người bán ngô này nói:
– Tôi đã hợp đồng với ngân hàng là họ không được cho ai bán ngô
luộc còn tôi thì có trách nhiệm không cho một ai vay tiền.
Chúng ta chúc sự hợp tác đôi bên cùng có lợi!
***
Người ta hỏi một cảnh sát giao thông về ước mơ của người này thời
thơ ấu.
– Ngày trước tôi ước mơ trở thành người chỉ huy dàn nhạc. Mơ ước
không thành nhưng ước mơ được đứng giữa đám đông và cầm cây gậy chỉ dọc chỉ
ngang thì vẫn còn lại mãi!
Chúng ta nâng cốc chúc cho những ước mơ của ta sẽ trở thành hiện
thực, dù chỉ được phần nào!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét