***
Ngày
trước ở một bản vùng cao có cuộc họp. Ông cán bộ từ trên huyện về dự họp phát
biểu:
–
Kính thưa bà con, năm qua bản chúng ta có nhiều thành tích. Dân bản ta lao động
rất tích cực, đã có những đóng góp to lớn cho thành tích chung của huyện. Và
chúng ta thấy đấy, trên đã khen thưởng cho nhiều cá nhân xuất sắc. Nhưng tôi
thấy rằng bản ta chưa có câu lạc bộ, là nơi sẽ tổ chức hội họp, khen thưởng
hàng năm cũng như tổ chức các sinh hoạt văn hóa khác. Tôi đề nghị dân bản cùng
đóng góp tiền để xây dựng câu lạc bộ. Các ông các bà có đồng ý không?
–
Không, chúng tôi không có tiền – tất cả đồng thanh trả lời.
Ông
cán bộ huyện cảm thấy phật ý, nhún vai rồi ngồi xuống chỗ ngồi. Lúc này ông chủ
tịch xã đứng lên tiếp tục:
–
Tôi hiểu các ông các bà. Tiền bạc bao giờ cũng là chuyện đau đầu. Nhưng chúng
ta hãy tính đến điều này: trên đã ủng hộ và chỉ đạo như vậy, chỉ cần chúng ta
đóng góp thêm, mà mục đích là để nâng cao đời sống văn hóa cho dân bản chúng
ta… Thế nào các ông các bà?
–
Không, không có tiền – tất cả lại đồng thanh trả lời.
Lúc
này ông trưởng bản giơ tay xin phát biểu và yêu cầu tất cả giữ im lặng.
–
Mọi người có nhớ những lời mà bà ngoại Cu-Pên đã nói với đứa cháu gái trước
ngày cưới thế nào không?
– Có
nhớ, có nhớ! – Dân bản đồng thanh trả lời.
–
Vậy thì chúng ta hãy đóng góp tiền để xây dựng câu lạc bộ. Mọi người có đồng ý
không?
–
Đồng ý, đồng ý!
Cả
bản đồng thanh nhất trí và cuộc họp kết thúc ở đây. Sau buổi họp, như thường
lệ, có tổ chức ăn uống và trao đổi, rút kinh nghiệm. Ông cán bộ huyện nói với
trưởng bản.
–
Tôi sẽ về đề nghị khen thưởng cho bác. Thế bà ngoại Cu-Pên đã nói với đứa cháu
gái điều gì vậy?
– Ô,
điều này thì ở bản chúng tôi từ trẻ con đến người lớn ai ai cũng biết. Đứa cháu
gái trước ngày cưới đã hỏi bà ngoại rằng cô nên nằm nghiêng phía nào thì tiện
hơn khi ngủ với chồng?
– Và
bà ngoại nói sao? – ông cán bộ huyện rất tò mò.
– Bà
ngoại là một người khôn ngoan và hiểu chuyện đời đã nói với đứa cháu gái: “Dù
con có nằm nghiêng phía nào thì nó vẫn làm được cái mà nó cần”.
Tôi
đề nghị chúng ta nâng cốc chúc sự hiểu biết của những người già và xin chúc tất
cả mọi người đã chịu khó nghe hết một lời chúc dài như vậy!
***
Có
một lần Hồng y giáo chủ trò chuyện với nhà vua về những chuyện tâm tình và hỏi
nhà vua Anh:
–
Thưa bệ hạ! Tại sao ngài cứ thích dan díu với những người phụ nữ khác, mặc dù
hoàng hậu là người phụ nữ đẹp tuyệt thế, có lẽ trên đời không ai đẹp bằng?
Nhà
vua im lặng nhưng từ ngày đó thường mời Hồng y giáo chủ đến ăn tối và chỉ thết
mỗi món gà tây. Một hôm Hồng y giáo chủ yêu cầu nhà vua:
–
Thưa bệ hạ! Ngài có thể cho xin một ít thịt bò hay thịt lợn cũng được.
–
Chính vì thế – nhà vua trả lời – hoàng hậu của ta cũng như món gà tây này.
Chúng
ta nâng cốc chúc những người thích thực đơn đa dạng!
***
Có
tiền, có phụ nữ. Có phụ nữ, không có tiền. Không có tiền, không có phụ nữ.
Không có phụ nữ, có tiền.
Chúng
tôi chúc tất cả đàn ông có phụ nữ và có tiền!
***
Tòa
án một tỉnh nọ xử vụ án vợ kiện chồng ngoại tình. Người bào chữa cho vợ phát
biểu một hồi lâu rồi dừng lại, nói:
–
Tôi sợ mất thời gian của quí tòa nếu như tôi đọc hết danh sách những người phụ
nữ trong tỉnh có quan hệ với người chồng này.
–
Không sao, không sao! Xin mời anh cứ đọc hết. Những thông tin này có thể rất có
ích cho chúng tôi.
Chúng
ta nâng cốc chúc mừng những thông tin bổ ích!
***
Ở
một nước phương Tây có những công ty bảo hiểm nhận bảo hiểm từng bộ phận trên
cơ thể người. Một hôm có ông già đến hỏi:
–
Xin anh cho biết có phải công ty mình nhận bảo hiểm từng bộ phận trên cơ thể người
không ạ?
–
Vâng, đúng thế thưa bác! Ví dụ ca sĩ Madonna bảo hiểm bộ ngực, ca sĩ Pavarotti
bảo hiểm thanh quản, cầu thủ Beckham bảo hiểm đôi chân… Thế bác muốn bảo hiểm
gì ạ?
–
Tôi muốn bảo hiểm phần giá trị của đàn ông.
–
Vâng. Thế bác năm nay bao nhiêu tuổi?
–
Bảy mươi.
–
Vậy thì bác làm ơn sang phòng bên cạnh, ở đó người ta nhận bảo hiểm bất động
sản…
Chúng
ta nâng cốc chúc tất cả mọi người đừng mua sắm những thứ bất động sản như vậy!
***
Bác
sĩ nói với một bệnh nhân:
– Kể
từ nay anh phải bỏ thuốc, bỏ rượu và quan hệ với phụ nữ.
– Ô,
bác sĩ ơi, tôi là đàn ông mà lại… – bệnh nhân tội nghiệp kêu lên.
–
Anh vẫn có thể tiếp tục… cạo râu!
Chúng
ta nâng cốc chúc tất cả đàn ông hoãn cái ngày mà chỉ còn mỗi việc cạo râu!
***
Một
người đàn ông đến bệnh viện khám bệnh đau lưng. Bác sĩ xem xét một hồi rồi hỏi:
–
Anh có hút thuốc không?
–
Không.
–
Thế anh có uống rượu không?
–
Cũng không ạ.
–
Nhưng mà khoản… phụ nữ thì vẫn đều đặn chứ?
–
Không bao giờ.
– A,
thế thì tôi hiểu. Nghĩa là lưng của anh đang chuẩn bị mọc cánh!
Tôi
xin nâng cốc nói với mọi người rằng: để cho khỏe mạnh, cho khỏi đau lưng, cần
phải đều đặn ít ra là một thứ nào đấy. Thí dụ như uống rượu chẳng hạn. Chúc sức
khỏe!
***
Chúng
tôi xin chúc tất cả đàn ông bằng một câu ngạn ngữ: “Đừng tin phụ nữ khi bạn yêu
nàng, mà hãy tin khi nàng yêu bạn”!
***
Ngạn
ngữ Madagascar
có câu: “Anh đừng đối xử với tình yêu của em như cánh cửa mà anh hết mở ra rồi
lại đóng vào”.
Chúng
ta nâng cốc chúc tất cả đàn ông hãy làm như vậy!
***
Goethe
nói rằng: “Người hạnh phúc cảm thấy bất tiện với sự có mặt của kẻ rủi ro, nhưng
kẻ rủi ro còn cảm thấy bất tiện hơn khi người hạnh phúc có mặt”.
Chúng
ta hãy nâng cốc chúc tất cả những người ở đây, nơi mà không ai cảm thấy bất
tiện vì một ai cả!
***
Xem
xét một số tư tưởng, học thuyết nổi tiếng nhất của những vĩ nhân người Do Thái
chúng ta thấy: Moses nói rằng tất cả là Đức Chúa Trời. Giê-su Christ nói rằng
tất cả là Tình yêu. Sigmund Freud khẳng định tất cả là Tình dục. Karl Marx cho rằng tất cả là Lao động. Còn Albert Einstein thì đưa ra học thuyết nói rằng tất cả đều
là Tương đối.
Chúng
ta nâng cốc chúc mừng sự tương đối này!
&&&
&&&
Có
hai người hàng xóm với nhau cùng chở rượu ra chợ bán. Dọc đường họ dừng lại
nghỉ và ăn trưa.
–
Giờ mà được cốc rượu uống thì thật là hay! – người thứ nhất than thở.
–
Hay thì hay nhưng rượu đem đi bán, không nên phí một giọt nào – người thứ hai
nói.
Khi
đó người thứ nhất lục túi, tìm được một đồng xu đưa cho người hàng xóm và nói:
–
Này, rót cho tao một cốc.
Người
này rót cho người kia một cốc, sau đấy trả lại đồng xu và bảo:
–
Còn bây giờ mày rót cho tao một cốc.
Và
thế là đồng xu cứ trao qua trao lại cho đến khi cạn sạch cả hai thùng rượu. Hai
người hàng xóm say sưa, lâng lâng và cảm thấy vô cùng hài lòng với việc bán
rượu.
Ta
hãy uống mừng cho những giao dịch thành công!
&&&
Con
suối khi đi ra biển cả nhìn thấy biển rộng bao la rồi hòa mình vào màu xanh của
biển không được quên ngọn nguồn trên núi cao, nơi mà suối bắt đầu chảy. Và cũng
đừng quên con đường gập ghềnh, khúc khuỷu, con đường dài mà suối phải đi qua.
Chúc
cho tất cả chúng ta không bao giờ quên nguồn cội!
&&&
Ngày
xửa ngày xưa ở một xứ sở nọ có một vị thần đã giúp cho một ông vua tạo dựng cơ
đồ, xây nên những lâu đài thành quách. Rồi để giúp cho nhà vua chống giặc vị
thần đã trao cho nhà vua một nỏ thần, bắn một phát là cả ngàn quân địch chết.
Nhà
vua có một nàng công chúa xinh đẹp kết hôn với một chàng hoàng tử của một quốc
gia lân bang. Chàng hoàng tử được vua cha giao cho nhiệm vụ đánh tráo nỏ thần
để cất quân sang đánh chiếm. Một ngày trời u ám hoàng tử phải chia tay với
người vợ thân yêu để trở về tiếp kiến vua cha. Hai vợ chồng nước mắt đầm đìa,
dặn dò nhau rồi bịn rịn chia tay và hẹn ngày chàng trở lại… Thế rồi từ miền
biên ải người ta báo cho nhà vua biết rằng quân giặc đã tràn sang. Nhưng nhà
vua đinh ninh đã có nỏ thần nên không lấy làm lo lắng. Chỉ đến khi lâu đài của
mình bị quân giặc vây hãm nhà vua mới đem nỏ thần ra, nhưng hỡi ôi, nỏ thần đã
không còn hiệu nghiệm.
Nhà
vua cùng công chúa lên đường chạy trốn nhưng lạ lùng thay hễ cứ chạy đến nơi
nào là lại bị quân giặc đuổi theo đến đó. Đang lúc tuyệt vọng thì vị thần hiện
ra đau đớn mà thét lên rằng: “Giặc ngồi sau lưng mà nhà vua không biết!”
Chúng
ta cùng nâng cốc chúc cho ý thức cảnh giác, chúc để cho trong những ngày hạnh
phúc ta đừng quên một điều rằng, có thể, giặc vẫn còn ngồi đâu đó ở sau lưng!
&&&
Thượng
Đế lấy đất sét nặn ra con người. Khi Ngài nặn xong vẫn còn thừa ra một mẩu đất.
–
Còn nặn thêm cho mày gì nữa, con người, – Ngài hỏi.
Con
người suy nghĩ một lúc: có vẻ như đã đầy đủ – tay, chân, đầu… rồi nói:
–
Xin Ngài nặn cho con hạnh phúc.
Thượng
Đế, dù thấy hết, biết hết nhưng cũng không hiểu được hạnh phúc là gì. Ngài trao
cục đất cho con người và nói:
–
Này, tự đi mà nặn lấy cho mình hạnh phúc.
Ta
cùng nâng cốc mừng cho sự thành công trong việc này!
&&&
Người
ta hỏi một nhà thông thái:
–
Tại sao bạn dễ dàng trở thành thù mà thù thì lại rất khó làm thành bạn.
–
Điều này cũng giống như ngôi nhà phá dễ hơn là xây, cốc chén đập vỡ dễ hơn là
làm ra nó, tiêu tiền dễ hơn là kiếm ra tiền.
Ta
hãy uống chúc cho tất cả mọi người có thể dễ dàng phân biệt sự khác nhau giữa
điều thứ hai và thứ nhất.
&&&
Một
đêm xưa. Dịu êm. Trăng sáng… Chàng và nàng. Chàng nói “Có”. Nàng nói “Không”.
Sau đó rất nhiều năm. Cũng lại một đêm dịu êm và trăng sáng… Nàng nói “Có”.
Chàng nói “Không”. Nhưng ngày ấy đã không còn.
Ta
hãy uống mừng cho tất cả mọi việc trong đời đều được làm đúng lúc!
&&&
Xe
hơi chỉ là con số không, nhà lầu chỉ là con số không, tiền bạc cũng chỉ là con
số không, còn sức khỏe mới là con số 1.
Chúng
ta nâng cốc chúc ta có con số 1 cùng với những con số không ở đằng sau!
&&&
Gà
mái chạy trốn gà trống và nghĩ bụng: “Nếu đuổi kịp – sẽ không cho”. Còn gà
trống chạy đuổi theo nhưng nghĩ bụng: “Chạy cho ấm thôi chứ không thèm đuổi
kịp”.
Ta
hãy nâng cốc chúc cho trong số chúng ta không có những con gà trống và gà mái
với tư duy bảo thủ như vậy!
&&&
Một
ông già đã đến ngày gần đất xa trời. Một hôm ông già giơ tay lên trời xanh và
khấn cầu Thượng Đế:
–
Con xin Ngài cho con được sống thêm ít nữa!
–
Thế ngươi muốn bao nhiêu? – Thượng Đế hỏi.
–
Con muốn được bấy nhiêu như lá trên cây này.
–
Không được. Thế thì nhiều quá.
–
Thôi, thế thì bấy nhiêu như những quả táo trên cây này.
–
Vẫn cứ nhiều quá. Ta cho ngươi được sống thêm theo số bấy nhiêu người bạn.
–
Con không có người bạn nào cả. Ông già nói và đau đớn chùi nước mắt.
Nào
chúng ta hãy nâng cốc chúc những người bạn, chúc để cho bạn bè nhiều hơn cả lá
trên cây!
&&&
Lao
động – nghĩa là làm ra tiền và để không có thời gian mà tiêu chúng.
Ta
nâng cốc chúc cho đôi khi có thời gian như vậy!
&&&
Nhà
triết học Georg Christoph Lichtenberg viết: “Một người bạn của tôi thường chia
cơ thể mình ra ba tầng: đầu, ngực, bụng. Và người này luôn mong cho những người
ở tầng trên và tầng dưới sống hòa hợp với nhau”.
Chúng
ta nâng cốc chúc cho điều mong muốn như người bạn đáng kính của nhà triết học.
Chúc sự hòa hợp của tâm hồn và thể xác!
&&&
Con
lừa đi trên sa mạc. Một ngày, hai ngày, ba ngày, một tuần. Cái nóng sa mạc làm
cho con lừa mệt và khát. Bỗng nhiên nó nhìn thấy hai chiếc thùng to. Một thùng
đựng rượu và một thùng đựng nước. Mọi người có biết con lừa uống gì không? Tất
nhiên là uống nước…
Ta
cùng nâng cốc chúc cho tất cả chúng ta không như những con lừa mà chỉ uống
rượu!
&&&
Đừng
ôm lấy hòn đá mà sức không nhấc nổi. Đừng đi vào nơi mà sau đó không biết đường
quay trở lại. Và nếu như nước suối đến mắt cá chân thì chớ xắn quần cao hơn đầu
gối.
Ta
uống chúc cho ý thức chừng mực!
&&&
Một
ông già có hai người con trai. Trước khi chết ông già di chúc lại rằng sau này
toàn bộ tài sản sẽ chia đôi cho hai người bằng nhau. Sau khi ông già chết hai
anh em cãi nhau về chuyện tài sản. Cuối cùng họ phải mời một người hàng xóm
đứng ra làm trọng tài.
–
Thế ông cụ di chúc lại như thế nào? – người hàng xóm hỏi hai anh em.
– Cụ
di chúc lại rằng tất cả chia đôi – hai anh em nhà nọ trả lời.
–
Thì đem tất cả mà chia đôi ra: quần áo xé làm đôi; bát đĩa, ấm chén đập làm
đôi; trâu bò, gà vịt xẻ làm đôi.
Hai
anh em nhà nọ dại dột nghe theo và cuối cùng chẳng còn lại gì.
Ta
hãy nâng cốc để nhớ rằng không phải tất cả chia đôi mà chỉ cần chia cho công
bằng!
&&&
“Con
người cần có một chút hy vọng, dù mỏng manh, bởi nếu không thì làm sao sống
được” – nhà thơ Bertolt Brecht viết như vậy.
Chúng
ta nâng cốc chúc mọi người luôn hy vọng!
&&&
“Khi
hy vọng từ giã ta thì nghĩa là nó sẽ đi đào cho ta ngôi mộ” – Carmen Silva từng
viết như vậy.
Chúng
ta nâng cốc chúc cho niềm hy vọng sẽ đi theo ta suốt cuộc đời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét